Thứ Hai, 4 tháng 9, 2006

Entry for September 04, 2006

"Mày phải viết một cuốn sách!" Mày vẫn thường nói như vậy với tao. Làm bạn với mày đã mười mấy năm, tao hiểu mày đủ để có thể phân biệt được khi nào thằng bạn học trong mày nói câu đó, khi nào "ông tiến sĩ" phát ngôn và khi nào thì ...rượu bia lên tiếng.Tâm trạng "người nghe " là tao cũng thay đổi tùy theo "người nói" là ai. Một chút tự hào trước bạn học, một chút tự ti trước tiến sĩ và một chút chuyếnh choáng bốc đồng trước rượu bia. Dù sao, tao cũng chưa bao giờ trả lời mày.


Viết một cuốn sách? Đó có thể là một chuyện nên làm nhưng cũng không quá quan trọng. Bởi vì, theo một cách nào đó, sống đã là đang viết cuốn sách của đời mình!.


Nếu mỗi cuộc đời là một cuốn sách như vậy, thật thú vị khi hình dung ra cuốn sách của mày :P. Chương tình yêu của mày khá dài, vì mày yêu sớm quá! và , cũng khá buồn, vì người yêu mày đi lấy chồng!. Chương xuất ngoại cũng là một chương hay, vì mày đã đi mấy chục nước. Mày cũng sẽ dành nhiều chỗ cho niềm tự hào, chắc mày sẽ để nó ở trang bìa, lời bạt hay thậm chí lại cả một chương. Một niềm tự hào hoàn toàn xứng đáng và tao chia sẻ điều đó, bạn thân ạ!Chỉ có điều chưa chắc nhiều 'độc giả' đồng ý với mày. C'est la vie! :P.


Cuốn sách của ông T., vị giám đốc giàu có và tài năng khép lại dở dang khi chương sự nghiệp đang hồi hay nhất!. Cái chết bất ngờ của ông ấy khiến mình tin rằng : mỗi người sinh ra đều có một giờ để chết!Hay nói khác đi là ai cũng có số phận của mình! Vậy thì còn phải tranh đấu bon chen làm chi nữa? Không đúng! Điều đó cũng thuộc về số phận của anh : số phận buộc anh phải tranh đấu bon chen!.


Cuốn sách của bé H., cô bé 14 tuổi bị ung thư 'mong trở lại trường' có tới chương 'bệnh viện' thật dài, có lẽ đến 1/3 sách!. Cô bé ấy ra đi để lại trong mình nỗi day dứt khôn nguôi về một lời thầm hứa không thực hiện được!. Để kêu gọi quyên góp, box QN đã chụp và đăng hình em lên, lúc ấy em đang vào hóa chất nên bị dị ứng người phù lên và nổi nhiều mụt, tóc rụng trông rất sợ. Lòng thầm nghĩ đợi đến khi em khỏi bệnh, sẽ chụp hình em mạnh khỏe xinh tươi post lên thay thế. Vậy mà ...


Còn cuốn sách của mình thì sao?. Dẫu đang dở dang, chắc rồi nó cũng sẽ nằm bụi bặm và quên lãng đâu đó giữa hàng tỷ cuốn sách khác. Bao giờ mới viết được những chương tâm đắc nhất của đời mình?