Thứ Sáu, 23 tháng 4, 2010

Nấm học nói

Có tấm hình mà nãy giờ post hoài không được. Tấm hình hơi mờ, chụp Nấm bằng điện thoại di động nhìn khá xấu xí với mắt một mí và cái trán dô cau lại, miệng ngậm ống hút uống nước cam. Nhưng ba thích tấm hình này vì ba nhớ khi uống nước cam, Nấm buột miệng khen : ngon quá!.Ba, người chưa từng đút được cho Nấm một muỗng cháo, cuối cùng cũng cho Nấm được một món mà Nấm khen ngon, hihi. 

Nấm đang tập nói, nói nhiều và mỗi câu lặp lại nhiều lần đến nghe đến phát mệt. Ví dụ Nấm hỏi Ba Kha đâu rồi thì dù có trả lời thế nào Nấm cũng hỏi cho đến khi ba đứng trước mặt mới thôi!. Câu dài nhất Nấm có thể nói là Ba Kha bế tí gởi bà Lan một chút giùm đi! hoặc Ba Kha bế đi chơi một vòng ...đi về ăn cháo!.
Mỗi lần Nấm kêu là ba mẹ thay nhau ...dạ ran cho con bắt chước, thế nhưng ba mẹ đâu có ở nhà với Nấm suốt ngày, nên Nấm học những lời không hay nhanh quá! Đầu tiên, vì Nấm quá khôn so với tuổi, nên bà ngoại và mấy bà hàng xóm gọi Nấm là Nấm già!!! Cái này ba nghe hơi bực mình nhưng chả biết nói sao. Bà giữ trẻ cũng bực, bà bày cho Nấm trả lời mỗi khi ai kêu Nấm già : Con không già, bà ...mới già! hehe. Cuối cùng, Nấm cũng tự nhận mình là Nấm già mới bực!. Đến lượt Nấm bắt chước bà giữ trẻ, sử dụng từ rất "bạo lực" : Nấm sợ con mèo, con thằn lằn nên hay có trò đuổi con mèo, con thằn lằn(tưởng tượng) trước khi đi ngủ. Trong khi ba dạy Nấm rất nhẹ nhàng : Con mèo đi đi! thì lâu lâu Nấm lên giọng : Con mèo kia! Cút xéo đi!!!. Chưa hết, có hôm về bà nội, Nấm bảo : Bà nội khùng!!! Cả nhà đành giả lơ đi cho Nấm quên, nhưng cả tháng rồi Nấm chưa quên, khi thì bảo mẹ khùng, khi thì tự nói Nấm khùng. Ba mẹ phải dặn bà giữ trẻ và các bác, chị hàng xóm đừng nói những từ xấu để Nấm bắt chước. Thực ra bà giữ trẻ là người hiền lành, ngoan đạo, vóc dáng và giọng hát đều giống ...Suzan Boyle. Suzan Boyle đã "nhận lỗi" rồi, hứa sẽ chú ý lời nói mỗi khi chơi với Nấm nhưng hồi sáng bà nói điện thoại, ba lại nghe bà bảo người ở đầu dây bên kia là mày khùng quá, huhu.

Đôi khi, Nấm dùng từ khá chính xác : ví dụ như Nấm kêu ba "bóc" bánh kẹo, "mở" 1 cái hộp, hay "gỡ" các miếng ghép trong đồ chơi ra. Nhưng sự "sáng tạo" của Nấm mới làm mọi người phì cười. Ba bế Nấm ra biển, Nấm sợ lắm bám chặt lấy ba và bảo : Nấm sợ biển lắm, ba Kha ...đuổi biển đi! hay hôm trước cái quần Nấm rộng, bị tuột, Nấm kêu lên với bà : Bà ơi cái quần nó bị ...gãy! hehe.

Hôm đi Phan Thiết chụp hình rất nhiều, ba để trong máy tính, về mở ra cho bà nội coi, Nấm ngồi trong lòng bà nội, thuyết minh rất ngon lành dù chưa ai bày : Chỉ vào hình chụp phòng resort : Nhà Nấm đây, nhà Nấm đẹp đẹp, nhà Nấm xinh xinh. Chỉ bạn Sushi : Bạn Sushi chọc cháu hoài. Chỉ hồ bơi: hồ tắm, bơi bơi, nhảy ùm cái, chết Nấm rồi! Chỉ vào cầu tuột : Cầu tuột ...xe hơi(chả hiểu Nấm nói gì), rồi diễn tả bằng cách tuột từ lòng bà nội xuống sàn!!!.

Nấm nói nhiều, nhưng một hôm Nấm nói chỉ có mấy từ mà ba rất cảm động. Ba đang nằm võng, mẹ ngồi bên cạnh, Nấm đứng nhìn ba và mẹ rồi bảo : Mẹ Linh, ba Kha, Nấm, rồi cứ lặp đi lặp lại : Mẹ Linh, ba Kha, Nấm.Nghe chừng như con sắp nói : ba " chúng mình" là một gia đình. 
 

Ném đá BBC Việt ngữ!

Mấy hôm nay cư dân mạng xôn xao về bài viết của Đỗ Ngọc Bích trên BBC Việt ngữ. Khỏi phải nói về sự lệch lạc về nội dung bài viết và nhân cách người viết, cũng như sự đáp trả mạnh mẽ, đầy thuyết phục của nhiều trí thức, Curio chú ý đến ý kiến của Ông Hà Văn Thịnh - Đại học Huế rằng BBC(đã từng là?) ...tôn giáo của ông ấy!. 

Quả thật, BBC không chỉ là tôn giáo của HVT. Hồi nhỏ, nhà ở quê nghèo, hình như không có ai có radio, mình vẫn thường nghe người lớn nhỏ to với nhau đầy vẻ quan trọng rằng BBC đưa tin thế này, bình luận thế kia ... Lên học cấp 3 vào khoảng năm 89-90, ở quê vẫn chưa có điện, muốn coi T.V phải đi coi ké nhà hàng xóm mà chỉ có T.V trắng đen. Mình có cái radio và thường nghe đài, đài "ta" là đài TNVN, bây giờ mới gọi là VOV, còn đài "địch" là đài BBC, VOA. Đài ta chỉ nghe mỗi mục "Kể chuyện cảnh giác", còn đài địch thì nghe tuốt, hehe.Có những chương trình rất hay mà giờ mình còn nhớ như là Nửa thế kỷ âm nhạc Việt Nam của ông Phạm Duy chẳng hạn. Hồi đó, BBC có cái địa chỉ là hộp thư bốn mươi, bưu cục mười ngàn, Hà Nội, Việt Nam, thôi thì thính giả tha hồ gởi thư để được đọc trên đài. Sau này chắc thấy nhiều người chửi quá nên nhà nước dẹp hộp thư, là mình đoán vậy. Tối chủ nhật có mục Lá thư cuối tuần với Đỗ Văn, một hôm trích đọc lá thư của một nữ thính giả, đại ý rằng BBC không khách quan mà có thiên vị. Tuần sau, Đỗ Văn trích đọc một lá thư phản hồi của một thính giả, rằng(cái này chính tai mình nghe) : "BBC không khách quan ư, BBC thiên vị ư???, nếu ai nói câu này trước mặt tôi là tôi tát vào mặt ngay, dù người đó là phụ nữ !!!". Nghe xong, mình lặng lẽ tắt đài và không nghe BBC nữa. Không nghe cho tới bây giờ! Dĩ nhiên, không phải là mình thù vặt nhớ dai tới mức đó, mà vì có nhiều thứ khác để mình quan tâm nên cũng bỏ luôn thói quen nghe đài.

Nhân chuyện này, mình nghĩ, không nên "thần thánh hóa" bất cứ cái gì, ông Đỗ Văn, hay Nguyễn Giang cũng chỉ là con người, BBC dù danh tiếng đến mấy thì cũng chỉ là một tổ chức truyền thông. Họ cũng sai, cũng chủ quan, cũng thiên vị như bất kỳ ai khác trên đời. Cũng phải nói rằng, "sản phẩm" của họ còn tốt hơn khối người!

Thứ Năm, 15 tháng 4, 2010

Đám cưới DA

Kỷ niệm 3 năm ngày cưới 15/4/2007-15/4/2010.3 năm qua, tuy cũng có lúc sóng gió, mình hạnh phúc vì có vợ và có con. Đã nhắn tin như vậy cho vợ sáng nay và vợ bảo là cảm động. Tối nay hai vợ chồng kéo nhau đi ăn, ba có rủ Nấm đi mà Nấm không thèm đi vì ham chơi với nhà hàng xóm. Khi ba mẹ về, bác Hà trả Nấm ngay lập tức vì quá mệt!. 

Hôm nay, Nấm nhận được quà từ Mỹ gồm 1 áo đầm, 2 đôi giày đẹp nhưng quá rộng, 5 USD và 6000 ...VND và đặc biệt là một lá thư rất cảm động của cậu Hậu, học lớp 3, mới xuất cảnh tháng 1.

Hình chụp kỷ niệm 2 năm ngày cưới năm ngoái, lúc đó Nấm mũm mĩm, mẹ cũng ... mũm mĩm, mẹ còn đeo dây chuyền ba tặng.Dây chuyền đã bị giật mất khi mẹ chở Nấm và bà ngoại đi ra đường. May mà không bị té xe!.




Thứ Ba, 13 tháng 4, 2010

Nấm và chuyện "tế nhị"

Chuyện "tế nhị " của một cô gái 19 ...tháng tuổi như Nấm chắc không ngoài chuyện ... ngồi bô!  

Hôm trước nhà Nấm đi tàu ra Phan Thiết với nhà hai bạn Minh Thư và Sushi, lớn hơn Nấm 5 và 8 tháng tuổi, hai bạn đều phải mặc tã lùng bùng còn Nấm thì kêu lên như cái còi tàu mỗi lần có nhu cầu đi toalet khiến dì Diễm vừa tức cười vừa khen Nấm quá trời!. Dĩ nhiên, dì Diễm không biết rằng khi về đến resort, Nấm đã tè ra quần ngay trước cửa W.C!. Xét cho cùng, ba mẹ không nên đòi hỏi quá cao ở Nấm!. Cũng có thể càng lớn như 2 bạn Sushi và Minh Thư thì Nấm càng ham chơi nên quên "báo động", chứ lúc nhỏ Nấm giỏi lắm!Ba mẹ bỏ tã cho Nấm từ khi Nấm 8-9 tháng tuổi. Điều đặc biệt là ban đêm khi Nấm đi tè, Nấm đều lồm cồm bò hoặc lăn ra khỏi nệm.

Ở nhà, đặt nệm lên sàn rồi còn trãi bao nhiêu là mền gối xung quanh mà tối nào cũng phải một vài lần bắt Nấm bỏ lại lên nệm.

Thế nên khổ thân ba mẹ được ở resort có giường nệm thiệt êm mà phải ngậm ngùi trãi mền xuống nền nhà để ngủ.

  

Phan Thiết 27/3/2010