Thứ Ba, 2 tháng 3, 2010

"Niên ký" cho con

Nấm được 17 tháng tuổi. Cả năm nay ba không viết gì về con, phần vì blog yahoo 360 đóng cửa làm mất thói quen viết blog, phần bận rộn hơn vì con ngày càng lớn, nhưng chủ yếu là do ba lười. Giật mình ngồi điểm lại, ba không nhớ Nấm biết cười thành tiếng lúc nào, biết lật tháng thứ tư hay thứ năm? rồi biết ngồi, biết bò, biết đứng...?.Tệ thật, chắc hôm nào phải ngồi coi lại hình và các đoạn film trên điện thoại để truy ra mới được!.
 
Dù sao, có những điều chưa ghi lại nhưng ba không thể nào quên, chủ yếu là những điểm ngộ nghĩnh khiến ba mẹ "tự hào" về con. Ví dụ như Nấm biết búng ngón tay từ lúc ... 6 tháng tuổi. Một hôm cậu Thọ ngồi búng ngón tay tanh tách trước mặt Nấm, thế là Nấm bắt chước, dùng ngón cái và ngón trỏ búng tay rất chăm chỉ và điệu nghệ. Nấm quên trò này lâu rồi và mãi đến 8-9 tháng, Nấm mới biết vỗ tay!. Nấm biết ạ từ lúc hơn 6 tháng, khoanh tay, cúi đầu, há miệng rõ to nhưng chưa ạ thành tiếng được. Khoái nhất là hôm bế Nấm ra hoa viên gần nhà chơi, gặp một bạn 1 tuổi. Mẹ bạn í hỏi : Bé mấy tháng? Ba trả lời : 6 tháng rưỡi, rồi bảo Nấm : con ạ cô đi. "Nó chưa biết đâu, anh này 1 tuổi còn chưa biết!" cô ấy nói chưa dứt lời đã thấy Nấm cúi đầu "ạ"! hihi.
 
Gần thôi nôi, Nấm mới biết kêu "ba, bà" và đến thôi nôi thì đi chập chững. Xem hình chụp thôi nôi của Nấm, hỏi tên người nào Nấm đều chỉ được. Đáng ngạc nhiên là có hai tấm hình đen trắng chụp mẹ thời còn học mẫu giáo với một đám nhóc tì, Nấm đều chỉ ra mẹ(?). Mẹ dạy cho Nấm đếm 1-2 bằng cách giơ 1 hoặc 2 ngón tay lên. Hỏi Nấm mấy tuổi thì Nấm giơ 1 ngón còn khi nghe bài hát Hai con thằn lằn con thì Nấm giơ 2 ngón tay lên nhún nhảy. Nấm còn biết minh họa rất sinh động cho bài Thằng Bờm có cái quạt mo. Từ lúc này, thay cho hình ảnh Nấm con bụ bẫm lúc 8-9 tháng tuổi về trước là Nấm gầy nhom vì quá hiếu động và lười ăn.

16-17 tháng tuổi, Nấm đã nói sõi và biết tên hầu hết mọi người trong xóm(trong khi ba không biết tên ai!), thuộc nhiều bài hát thiếu nhi và vài bài người lớn mà mẹ hay hát ru. Ba mẹ vẫn chưa cho Nấm coi T.V và Nấm cũng không thích coi, nhưng hôm tết mở kênh HBO, Nấm tình cờ nhìn lên và phát biểu rất rành rọt : cô chú ... trần truồng! :)). Nói chung, mỗi ngày Nấm đều có một trò mới làm ba mẹ rất khoái chí.

Nấm thích ăn fo-mai dù ăn không hết 1 cục nhỏ xíu. Nấm thích em bé, thích ngồi xe ba mẹ chở đi, thích về bà nội và đặc biệt thích trò chơi xếp hình, hình con nhím, con chim, con bướm bằng gỗ với 7-8 mảnh ghép, Nấm ghép rất nhanh, ngày nào cũng đòi chơi mà không chán. Nấm có một búp bê ...con trai để ôm ngủ!. Nấm còn thích quét nhà, và lau nhà(bằng khăn sạch của Nấm) rất chăm chỉ. Hôm nọ ba mua cho Nấm đồ chơi là xe bus chuột Mickey, giảm giá rồi mà tới 350K, hí hửng đem về cho Nấm, Nấm cũng hí hửng không kém, reo lên khi ba mở hộp ra, lăng xăng chơi được vài phút rồi bỏ, đi lấy cái ...chổi bự ra quét nhà!. Nấm cũng đối xử y như vậy với cái đàn organ ông Hưởng cho mượn!.
Nấm sợ thằn lằn, sợ con mèo, sợ ông Thanh hàng xóm. Con thằn lằn nào xuất hiện là Nấm kêu ba đuổi. Chiều nay gặp ba bế đi dạo gặp ông Thanh, Nấm bảo : Ba đuổi ông Thanh đi! hehe.

Còn nữa, Nấm giống ba ở chỗ bị ...say xe. Hôm nọ đi Phan Thiết, đường xóc, mặt Nấm tái mét, Nấm luôn miệng kêu " ói, ói" và "cốc cốc, mở cửa"! trước khi mệt quá ngủ mất!.

Ba Nấm ngồi gõ được những dòng này vì Nấm đã ngủ, nếu không nãy giờ cái máy tính cũng bị tắt mấy lần rồi!.

Nhìn Nấm ngủ, tóc mềm hơi xoăn, mi cong dài và cái miệng chu chu ra vẻ nũng nịu, ba chợt nhận ra rằng mình chưa từng yêu thương một cái gì nhiều đến như vậy trong đời!.