Thứ Tư, 26 tháng 12, 2007

Chỉ tại thằng Triều Cường!

Xong việc, trời mát, gió nhẹ, hớn hở mang giày xách vợt chạy ra sân, hắn dừng trước lối vào chung cư Thế Kỷ 21. Phía trên đèn sáng rực rỡ, phía dưới đường ngập nước. Cố vượt qua đoạn đường chừng 50 m, không ngờ nước ngập quá sâu làm xe chết máy. Một chân, rồi hai chân chống xuống nước, có tới được sân cũng không đánh được, đành quay về.

Giận dữ, cáu tiết, "hắn vừa đi vừa chửi". Khẩu trang lọc hết tiếng chửi không cho ai nghe. Mà chẳng biết chửi ai, hắn chửi thằng Triều Cường!. @#$%^. Đi chừng được nửa đường, nhờ đôi bàn chân lạnh ngắt vì đôi giày sũng nước, hắn từ từ tỉnh ra. Triều Cường vô tội, ngập nước là do lỗi con người. Hắn là con người, nhưng hắn cũng vô tội, hắn đóng thuế đầy đủ và đóng "tiền thoát nước" hàng tháng. Suy nghĩ theo hướng đó một lúc, hắn có ít nhất 10 cái tên để chửi um lên. Dĩ nhiên là chửi trong khẩu trang, chả ai nghe!!!.

Mà hắn chịu đựng quen rồi. Từ ngập nước, kẹt xe, mũ bảo hiểm nặng trịch trên đầu ... đến những thứ chết tiệt khác trong cuộc sống này.

Chỉ thương cho đôi giày, ngày mua, em bán giày đã dặn " khi nào nó dơ, anh hãy lấy ...kem đánh răng bôi lên chỗ dơ rồi chà chà(!)". Nay em đã trót nhúng nguyên con vào nước bẩn.

Ta tiếc cho em, trong cuộc đời làm ...giày. Em ướt te tua, ta nhìn còn hổng ra em ...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét