Thứ Bảy, 16 tháng 8, 2008

Má và biển

Có một lần con sắp đi biển chơi. Như mọi lần, má hỏi: "Có sóng lớn không? Có nước xoáy không? Có phao không? Có ....cứu hộ không? ...v.v. Hồi còn học lớp 9, con đã từng một lần suýt chết đuối ở biển Mỹ Khê khi đi tắm biển cùng với gia đình các dì. Mãi sau này má mới biết nhưng cũng rất hoảng hốt, nên cứ mỗi lần con đi biển là má lại hỏi như vậy. Lẽ ra con có thể trả lời xuôi cho má yên tâm nhưng lần này con bỗng phản ứng: "Tại sao má luôn có suy nghĩ ''''tiêu cực" như vậy? Tại sao nói đến biển là má nghĩ đến chết đuối?!. Cứ nghĩ như má thì còn ai dám đi biển nữa!!!".
Bất ngờ phản ứng của con, má lặng thinh. Đó cũng là lúc con giật mình hối hận, tìm cách "làm lành" với má. Con nói : "Biển mùa này đẹp và yên lành lắm! Con lại biết bơi(?) và ....mặc áo phao nữa nên má yên tâm!". Thấy má đã vui vui, con hỏi: "Má đã đi biển bao giờ chưa?". "Chưa!" - má đáp. Con bỗng thấy nghẹn ngào. Má ơi, con đã quá vô tâm phải không má? Quê mình gần biển, chỉ vài chục cây số là ra đến biển mà má đi gần hết cuộc đời vẫn chưa tới được!. Thời con gái của má là thời chiến, yêu rồi lấy ba là lính xa nhà ...có mấy ngày vui vẻ bình an mà nghĩ chuyện đi chơi. Rồi chiến tranh kết thúc, ba không về, má nuôi con một mình ....

Má chưa một lần ra biển, nhưng biển rộng ngoài kia đâu thể nào sánh được với tình má mênh mông, với những nhọc nhằn lo toan suốt đời vì con của má!
(Năm 2005- box Quảng Ngãi)



P/S : Con đã "dụ" được má đi biển một lần. Bình Châu - Hồ Cốc - Vũng Tàu 3 ngày. Ở Hồ Cốc, câu hỏi đầu tiên của má là : Có cứu hộ không?. Ở Vũng Tàu, khi hai má con đang đi dọc theo bờ biển thì gió mạnh nổi lên, tung tóe nước biển và cát vào người. Má không cần tắm cũng đã biết thế nào là vị mặn của biển!. Sau này, má còn đi Hà Tiên.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét