Hình Boychandoi chụp ở TP Quảng Ngãi và được post ở box Quảng Ngãi, ttvnol.
Thứ Sáu, 26 tháng 9, 2008
Tình yêu chân chính?
Hình Boychandoi chụp ở TP Quảng Ngãi và được post ở box Quảng Ngãi, ttvnol.
Thứ Tư, 24 tháng 9, 2008
Vượt cạn
Sáng 18-09-2008, mẹ đau bụng lâm râm, ba đi làm không làm việc được, chốc chốc lại gọi ĐT cho mẹ.
2h chiều,mẹ và ngoại kêu taxi từ nhà ngoại đến thẳng Từ Dũ,ba chạy về nhà mình lấy đồ rồi chạy vô.Ba hồi hộp và phấn khích đến nỗi chạy xe cả một đoạn dài mà không định hướng được bệnh viện Từ Dũ ở đâu!.
4h chiều, mẹ vào phòng chờ sinh.Ba mẹ đã thu xếp để BS Việt Thu,bs khám cho mẹ suốt 9 tháng trước đó đỡ cho mẹ.Cô Loan,một người quen thân làm ở Từ Dũ cũng đã có mặt để giúp đỡ về thủ tục và ở bên mẹ khi cần. Tất cả đã sẵn sàng chờ con.
5-6h chiều, lúc này mẹ đã đau nhiều hơn, nhưng BS bảo còn lâu mới sinh,phải 12 giờ đêm hoặc qua đến hôm sau.Mẹ ăn một chút cháo lấy sức.
Lúc này trở đi,ba và bà ngoại không còn được gặp mẹ.
9h30 tối, mẹ được đưa vào phòng sinh.
Hơn 10h đêm, cô Loan bảo ba mẹ than đau quá,BS bảo "nước ối xấu" gì gì đó.
11h đêm,cô Loan gọi ba lên phòng sanh cùng lúc với hệ thống loa của bệnh viện.Cô nói ngắn gọn: vợ con phải mổ.BS bảo trên đầu em bé có cái bướu huyết tương.con bình tĩnh!.
BV đưa mẹ ra gặp ba,ba chỉ kịp nắm tay mẹ nói cố lên rồi run rẫy ký vào biên bản,rồi chạy đi đóng tiền.Khi ba quay lên để đưa phiếu thu cho người ta,ba thấy mẹ nằm một mình trên cái hành lang hun hút của phòng sinh, trên người chỉ phủ một tấm drap.Dù nằm quay đầu về phía ba, mẹ vẫn phát hiện ra ba, mẹ kêu to và vung cánh tay lên một cách tuyệt vọng.Tim ba đau nhói!.
Bà nội gọi ĐT hỏi thăm, ba chỉ nói ngắn gọn là đã đưa mẹ vào phòng mổ.
Thời gian như ngừng trôi ở hành lang phòng chờ. Bà ngoại đã gọi ĐT cho bác Trường hỏi về “cái bướu”,bác Trường bảo không sao, đó là do máu tụ blablabla …, con lớn lên sẽ hết.
Nhưng điều đó không làm ba bớt hoảng loạn. Ba mẹ không bao giờ chuẩn bị cho tình huống này. Mẹ con được khám thai, siêu âm với những BS mà ba mẹ tin là tốt nhất, kết quả khám là rất tốt. Tại sao???.
BS cũng bảo mẹ sinh thường, bây giờ sau gần 10h đau đớn, kiệt sức, mẹ còn phải lên bàn mổ!.
12h đêm, ba lê bứơc lang thang trong sân bệnh viện.Ba ngước nhìn trời, trăng 19 không tròn mờ khuất sau vằn vện mây đen.Bà ngoại giàu đức tin,bà đang cầu nguyện.Còn ba, ba biết làm gì đây?.
0h30 sáng,loa BV gọi lên nhìn em bé,ba,bà ngoại và ông bà Hải Vy hộc tốc chạy lên lầu. Nhìn đến em bé thứ 3 mới đúng là con, con bụ bẫm tròn vo, mắt 1 mí có đuôi. Con nằm ngủ rất ngoan trong khi các bé khác khóc oe oe.Không thể “kiểm tra” được người con vì điều dưỡng đẩy con vào phòng dưỡng nhi.Nhưng bước đầu vậy là mừng, ba vội gọi điện về cho bà nội, ông Cậu Hải cũng vội gọi ĐT cho bà cố ngoại, chúc mừng bà cố ngoại có chắt.Nhưng ba vẫn chưa hết lo,ba chạy theo cô điều dưỡng hỏi thăm, có lẽ thấy ba tội nghiệp quá nên cô ấy vừa đi vừa lật hồ sơ cho ba coi.Hồ sơ ghi con sinh lúc 23h45 ngày 18-9-2008(đúng ngày khai sinh của ba!),nặng 3.5 kg,dài 52cm và quan trọng nhất là đánh dấu “không” ở mục “dị tật”. Lý do mổ là : đầu con cao(không chịu hạ thấp để chui ra, ôi con gái bướng bĩnh!). Cô điều dưỡng tốt bụng ấy bị một cô khác la vì cho ba xem hồ sơ!.
Vậy là có đến 90% yên tâm về con, ba và bà ngoại xuống phòng chờ chờ mẹ tỉnh lại.
Đêm nay dài quá, ba lại ngước nhìn trời,trăng bây giờ đã sáng hơn rất nhiều, dù có vài cụm mây trắng đục trôi qua.Hãy vui lên đi chứ! ba tự nhủ.Rồi ba chợt nghĩ rằng từ xưa đến giờ, ít có niềm vui nào đến với ba một cách nhanh chóng và trọn vẹn khiến ba phải nhảy cẫng lên.Ba nghĩ đến mẹ con giờ vẫn còn mê man trong phòng hồi sức,nghĩ đến con là con gái,sau này một mình vượt cạn … ba lại thấy ngậm ngùi!.
5h sáng,mẹ tỉnh dậy,nhà mình gặp nhau(có cả bà ngoại).Con có một vệt máu nhỏ trên đầu,sau khi tắm là hết ngay.
Ba là người đầu tiên pha sữa cho con.
Thứ Hai, 22 tháng 9, 2008
They've all gone!
đoạn video clip mẹ Nấm bụng bự đi bộ 1 tuần trước ngày sinh ...
những tấm hình Nấm 1, 2, 3 ngày tuổi ...
nhhững msg chúc mừng của bạn bè, đồng nghiệp, bà con ...
những tấm hình độc đáo
những bài hát yêu thích
truyện hemingway, haruki .prc
trò chơi snakes chơi cả năm cũng chỉ dừng lại ở level 10
hàng trăm số đt, có những số mất đi là có thể mất nhau mãi mãi, dù còn đó thì chưa hẵn là có nhau!
...
Tất cả đã biến mất, theo cái điện thoại N93 của mình sáng nay.
Tối qua chỉ ngủ được 3 giờ trong bệnh viện, sáng ra định nằm ngủ 1 chút. 3 người, vài phút sơ hở : tiêu cái điện thoại!.
Uh, của đi thay người!
Tức là vợ mình và cái ĐT cùng ở đó, sao lại mất cái điện thoại!
P/S : bạn bè, người yêu, người hâm mộ ...đi lạc vào đây nhớ nhắn lại số ĐT cho mình nhé, tks!
Thứ Bảy, 13 tháng 9, 2008
Thèm ...
SMS : ...đang ở Bologna, thời tiết đẹp, chuẩn bị đi lang thang ....
YIM : ... it's cold here in Moscow. i'm going to the concert ...
YIM : ... đang đón xe từ Pattaya đi Bangkok ...
YIM : ... ....
....
Những msg gợi lên những cơn thèm.
thèm được ngắm mây trời qua cửa sổ máy bay dạo chơi ở một thành phố lạ nói chuyện mỏi tay với người lạ ăn những đặc sản nổi tiếng rồi chê à nó cũng không ngon mấy tắm biển lội suối leo núi đốt lửa trại nướng thịt câu cá đứng trước gió run vì lạnh ngắm gái đẹp ngủ ở nơi yên tĩnh tuyệt đối uống rượu ướp lạnh nghe nhạc sến .....
Phuuuuù! hết rồi!. Thì ra những thứ mình thèm cũng không to tát mấy. Đôi việc có thể thực hiện tại đây vào lúc này
Thứ Năm, 11 tháng 9, 2008
Đặt tên cho Nấm
Con còn trong bụng mẹ, con tên là Nấm. Để có cái tên này, ba mẹ phải vất vả lựa chọn từ bao nhiêu loại ...trái cây, rau củ quả đến cả từ điển Thiều Chữ. Cuối cùng, vì tên Linh của mẹ có một nghĩa là nấm(ví dụ như Linh Chi), nên ba mẹ gọi con là Nấm. Ba mẹ đều yên trí rằng đó là cái tên hay nhất thế giới và sẽ gọi cho đến khi nào con ...mắc cỡ không cho gọi mới thôi. Đến lúc đó, ba mẹ sẽ gọi con bằng tên khai sinh- cái tên này cũng tốn ba mẹ bao nhiêu thời gian và công sức : Phan Ngọc Khánh An.(潘玉庆安).
Đặt tên cho con là Khánh An, với nghĩa là "yên vui", ba mẹ hy vọng con thích tên con như ba mẹ thích vậy.
Một khách hàng của công ty ba, là "chuyên gia" về tên, đã cho biết : Tên con thuộc loại 7. Ông này phân chia tên người ra làm 8 loại : Loại 1 là tên người có tài có đức. Loại 7 khác với loại 1 : có tài, nhưng sẵn sàng đạt mục tiêu bằng con đường ...bá đạo. Ông bảo Cụ Hồ thuộc loại 7, và trong khoảng mười mấy cái tên mà Cụ Hồ chọn trong suốt đời hoạt động cách mạng, chỉ có 2 tên không thuộc loại 7!.
Btw, tên ba thuộc loại 3 : là người trí thức(sẽ rất buồn nếu ai chê mình ...dốt), giao thiệp tốt với người ngoài nhưng hay ...gắt gỏng với gia đình. Ba thấy cũng ...đúng!. Tên mẹ loại 4 : lúc chưa có chồng thì rất ...galant(nguyên văn lời ổng), lấy chồng rồi thì cũng đảm đang.(cái này ba không dám nhận xét, hihi). Ổng còn bảo rằng là con gái loại 7 sẽ khó chọn bạn đời, ví dụ như con tốt nghiệp đại học, thì con chỉ chọn người ít nhất phải tốt nghiệp đại học và có chức vụ !!!. Chẹp, gay go rồi bé Nấm -Khánh An ơi :)).
Thêm một điều nữa, mọi người bảo rằng tên Khánh An luôn đứng đầu trong sổ lớp, dễ bị dò bài nhất!.
Ba mẹ hơi dao động một chút xíu, chỉ thoáng qua thôi, vì ba mẹ đã yêu cái tên Khánh An rồi :).
Thứ Năm, 4 tháng 9, 2008
Thùy Dung ơi!
Thùy Dung ơi!
Khi họ lấy số đo 3 vòng của em
Đó là hình học
Khi đi thăm bà mẹ VN anh hùng
em cười
Khi đoạt vương miện, em bật khóc
Đó là môn giáo dục công dân
Khi hàng ngàn đôi mắt
Săm soi em từ đầu đến chân
Đó là vật lý, lượng giác, sinh học, thơ ca ... đủ loại
Họ còn cần chi nữa
bằng tốt nghiệp cấp ba?
Thùy Dung ơi!
Nếu em đậu tú tài hạng thủ khoa
Tỉnh có tặng em ba mươi triệu?
Nếu em đẹp và thông minh như ...Huyền Diệu
ai ngó ngàng tới em?
Thùy Dung ơi!
Cái vương miện đã rớt một lần
có thể rớt lần hai
Em vẫn đẹp ...rạng ngời mà chói lói!
Vui lên em, đời người như mây khói
cần gì bằng phổ thông!
Thứ Tư, 3 tháng 9, 2008
Ác mộng
Nghĩ lại, từ nhỏ đến giờ, chỉ có 3 ác mộng đến với mình, lặp đi lặp lại nhiều lần.
Thứ nhất, hồi học cấp I, đi học toàn mặc quần đùi, mình hay mơ thấy đang ở trường, nhìn xuống thì không thấy ... quần đâu, thầy cô ở đây, bạn bè ở kia nhìn, mình ngượng vô cùng, lúng túng không biết giấu ... mặt vào đâu. Tỉnh dậy, mừng hết lớn vì quần ... vẫn còn, ta đang nằm trên giường.
Thứ hai, từ lúc vào đại học, thỉnh thoảng bây giờ vẫn còn, mơ thấy mình đang vi vu ở quê(nghỉ hè, ăn tết), đã tới hoặc quá ngày phải vào Sài Gòn để thi nhưng không có vé tàu.
Thứ ba, sau khi đã ra trường đi làm, lại hay mơ thấy mình quên ... học và thi một môn gì đó ở đại học, nên không tốt nghiệp được.
Tối qua lại gặp ác mộng, ác mộng số 3!.
Nhưng nó lại đến từ một "ác mộng" khác ngoài đời.
Số là tối hôm trước nữa, má mình đang ngủ dưới nhà thì ăn trộm gỡ miếng kính cửa sổ, thò tay vào thăm dò ổ khóa cửa chính. Má phát hiện dậm chân, thằng trộm chạy mất, coi như má làm nó sợ. Khổ thay, nó mới làm má sợ gấp ngàn lần hơn. Gắn thêm 2 ổ khóa, nhưng má vẫn chưa yên tâm. Phân tích, thuyết phục, thậm chí ... nổi giận(quên luôn lời hứa ngày vu lan, hichic), cũng không làm má hết sợ. Kết quả là mình phải xách chiếu xuống ngủ dưới chân ...giường của má, ngủ chập chờn, sinh ra ác mộng.
Hu hu, bây giờ mình sợ thèng ăn trộm quá rồi!.