Nhớ ngày xưa, trong một lớp Anh văn, cô giáo Tây hỏi : how many capital cities have you been to?. 4, 3,2, 1, học trò trả lời, riêng cô là 6, mình thì ...0, cô hơi ngạc nhiên. Ngạc nhiên gì chứ!. Em đâu phải Tây như cô, đâu phải giàu như chúng nó!
Nhớ ngày hơi ...xưa xưa, mình được đi Hà Nội chơi. Nhớ mãi tình cảm ấm áp của các bạn wkt ở Hà Nội dành cho mình, nhớ Hồ Gươm xanh vời vợi, nhớ sáng Văn Miếu, nhớ chiều hồ Tây, nhớ đêm Mỹ Đình, nhớ tối ...thịt cầy(ở đâu hổng nhớ!) ... Hmm, kể từ lúc này, câu trả lời của em là 1 nhé, cô giáo Tây!.
Chuyến đi Hà Nội đó được công ty trả tiền, dự hội thảo về hedging(một cách phòng ngừa rủi ro về giá) trong kinh doanh xăng dầu.
Nhớ 2-3 năm trước, được ngân hàng nước ngoài mời đi Malaysia, sếp không đi, mình cũng không được đi. Làm ở công ty này, đi nước ngoài nhiêu khê kinh khủng, hộ chiếu phổ thông lúc đó thì không làm được, muốn làm phải khai gian, bị phát hiện mất mấy triệu tiền phạt như chơi.
Nhớ ...tháng trước, có một suất đi Hong Kong ngân hàng mời, mình không được, đồng nghiệp mới thay mình mấy tháng lại được đi, cảm giác vừa buồn vừa ...nhẹ nhõm. Bởi vì, mình cũng sợ lắm sự ganh tỵ của mọi người.
Mất suất đi Hong Kong cũng là động lực giúp mình đi làm cái hộ chiếu, hăm(đe) bữa nào qua Campuchia chơi.
Tuần này, Hedging, lại hedging!, các đại gia khác đã rục rịch triển khai, sếp mình tuy ... keo kiệt nhưng cũng hơi lo lo, bèn cử 3 chú sang Singapore học 1 tuần. Hmm, lần này thì thật sự không phải là đi chơi, lịch học từ thứ 2 đến thứ 6, có ai muốn giành với mình nữa không?.
Cái hộ chiếu mới lấy đầu tháng, ngày mai sẽ được sử dụng. Từ ngày mai, là 2 nhé cô giáo Tây! 2 mà không tốn tiền túi mới ghê!
Một tuần ở Singapore, hứa với các bạn mà không sợ thất hứa : sẽ không mua quà về!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét