Thỉnh thoảng, tớ lại lén lén vào blog của ... mình, ngắm nghía cái blog "3 không" : không entry mới, không comment, không message, rồi lại lặng lẽ đi ra. Không thể viết gì cả dù đôi khi cũng có lắm điều muốn viết. Lang thang chán chê trên mạng, lại thấy cái đáng đọc nhất lúc này là blog, từ những chuyện nhăng nhít đến những thông tin đầy nghiêm túc và trách nhiệm!. Tự trách mình dù gì cũng là "blogger" mà để blog mình mốc meo như thế này, sau mấy chục cây số ....suy nghĩ(Curio thừơng suy nghĩ linh tinh khi đang chạy xe ), vận dụng kiến thức marketing gần bằng zero của mình, Curio đi đến kết luận : Blog của mình lâu nay không phát triển là do ...định vị(positioning) sai!.
Slogan cũ Viết là một cách để chia sẻ nghe rất hay, nhưng chính nó đã cản trở Curio, bởi khi muốn viết một cái gì đó lại cân nhắc xem có "chia sẻ" được gì với mọi người không?Mà Curio thì có gì để "chia sẻ" : Điều đó không nằm ngoài hai chữ xúc. Thứ nhất là "cảm xúc", cảm xúc thì đang cạn kiệt. Cũng có đôi khi " thôi em giữ cho riêng em biết" để tránh bị "kiểm duyệt". Thứ hai là ..."bức xúc", thôi thì đủ thứ bức xúc, từ ô nhiễm môi trường cho đến ....hoà bình thế giới. Bức xúc thế nhưng ứ dám nói, bởi vì : đã có nhiều blogger nói hay hơn mình nhiều, và vì mình ... nhát!
Xác định được sai lầm, hôm nay Curio vào đây đổi slogan thành viết lăng nhăng, đã lăng nhăng thì thích gì viết nấy, mọi phiền toái dành cho ...người đọc.
Những mong đây blog này là cổng giao tiếp của Curio lăng nhăng vui vẻ với mọi người.
P/S :
Tại sao lại Curio?. Có thể bạn chưa biết Curio là nickname đầy ...tai tiếng của tớ trên ttvnol. Curio : tò mò, hiếu kỳ, ham học hỏi .... Viết blog mà để tên thật thấy mình ....trần trụi thế nào ấy!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét