ta run không phải vì ta lạnh
bởi vì em đến thật bất ngờ!
buổi sáng Sài Gòn êm dịu quá!
ta xuýt xoa rồi ta ngẫn ngơ
mặc kệ bão rập rình ngoài biển
(cho Sài Gòn biết sợ với người ta!)
mặc kệ chăn êm và nệm ấm
(ta có em rồi chẳng thiết tha!)
ở lại cùng ta dăm bữa nhé!
ta đỡ nhớ em, đỡ nhớ nhà
ta hứa không thèm mua ...áo lạnh
để đón em vào tận thịt da
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét